Dù sao cô ta cũng là đứa con gái duy nhất, Phó Diệu Lăng đương nhiên không nỡ lòng, bà ta vừa khóc vừa nói: “Đồng chí cảnh sát, nếu các cậu muốn bắt thì bắt tôi đi, con gái tôi thật sự không có giết người, tôi bằng lòng thay con bé chịu phạt, mong các đồng chí cảnh sát hãy tha cho con gái của tôi.”
Cảnh sát Trương đưa mắt ra hiệu với cấp dưới của mình.
“Đưa đi hết đi.”
Người của cảnh sát Trương hành động rất nhanh chóng, không bao lâu đã kéo người ra khỏi phòng tiệc.
Trước khi rời đi, cảnh sát Trương còn nhìn Sở Nguyệt đang đứng trên sân khấu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây