“Hơn nữa...” Tô Vũ Loan dừng lại nói: “Tên khất cái kia bắt cóc ta giữa đường, ta vẫn không biết nhà mình ở đâu.”
Chỉ dựa vào một ít thông tin tên khất cái cung cấp, nàng vẫn chưa tìm được manh mối hữu ích nào.
La Tam Nương vỗ vai nàng an ủi nói: “Mặc dù không có tin tức chính xác, nhưng ít nhất là ngươi biết được rằng mình có gia đình mà.”
Cuối cùng Tô Vũ Loan cũng nở nụ cười trên môi: “Đúng như Tam Nương nói, ta không phải trẻ mồ côi, ta có gia đình, có phụ mẫu đã là niềm an ủi tốt nhất. Về phần ta có thể tìm thấy họ hay không thì chỉ có thể phó thác cho số phận.”
Xuân Miên ở bên cạnh cũng an ủi: “Tất nhiên sẽ tìm được, muội tin rằng bà chủ nhất định sẽ tìm thấy gia đình của mình.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây