Thẩm Ninh không chỉ bị hủy hoại gương mặt mà cả tương lai của nàng ta cũng mờ mịt, không lời an ủi nào có thể xoa dịu nỗi đau trong lòng nàng ta được.
Đặt khay đồ ăn xuống, Thẩm mẫu liếc nhìn nàng ta, bất lực xoay người đi ra ngoài.
“Nương, Ninh nhi vẫn không chịu ra ngoài ăn à?” Thẩm Tự đứng ở ngoài căn phòng phía Tây, lo lắng nhìn vào trong.
Hắn ta mới quay về hôm qua, về tới nơi mới biết mặt của Thẩm Ninh bị hủy hoại, hắn ta tới Tây phòng an ủi nàng ta, nhưng lại bị Thẩm Ninh đuổi ra ngoài, không muốn gặp ai kể cả hắn ta.
Thẩm mẫu thở dài một hơi: “Vẫn như trước thôi, không muốn nói chuyện, không muốn ra ngoài.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây