Nếu Uyển nhi và các con trên đường có cảm thấy buồn ngủ thì có thể nghỉ ngơi trên chiếc ghế dài.
Hắn còn đặc biệt mua rất nhiều đồ ăn nhẹ dưa và trái cây cho hai đứa trẻ ăn trên đường, đồng thời còn mua hai hộp bánh hoa đào cho Tô Ngọc Uyển.
Tô Ngọc Uyển dẫn hai đứa trẻ ra khỏi quán trọ, trước khi lên xe, nàng nhắn nhủ Tiêu Lâm Diệp: “Phu quân, chàng hãy cẩn thận trên đường đến biên giới.”
“Uyển nhi đừng lo lắng.” Tiêu Lâm Diệp gật đầu, sau đó bước tới hôn thật sâu lên trán nàng bất chấp ánh mắt của người qua đường: “Uyển nhi cũng phải bảo trọng.”
“Ta sẽ làm vậy.” Tô Ngọc Uyển mỉm cười nhìn hắn
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây