Tô Ngọc Uyển cười nhẹ, hỏi hắn: “Đã đặt khách điếm xong rồi sao?”
“Bồng Lai khách điếm ở ngay phía trước cách đây không xa, đi thôi.”
“Ừ.”
Tiêu Lâm Diệp một tay bế khuê nữ tay kia dắt nhi tử, cùng Tô Ngọc Uyển dạo bước trong sương mù Giang Nam đã thấm đẫm mưa phùn, khoảnh khắc này, rời khỏi thân phận cùng nơi trần thế ồn ào, hoà mình vào đời thường.
---
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây