Tô Ngọc Uyển được sủng ái mà lo sợ, vội vàng quỳ xuống hành lễ: “Thần phụ tham kiến hoàng hậu nương nương…”
“Tiểu tẩu tẩu mau đứng lên, không cần đa lễ.” Phương Ngưng Sương cho các cung nữ lui ra ngoài, tự mình đỡ Tô Ngọc Uyển đứng lên.
“Hoàng hậu nương nương vẫn nên gọi kỳ danh của thần phụ đi, bây giờ người là hoàng hậu nương nương mẫu nghi thiên hạ, thần phụ không dám làm loạn quy củ.”
“Tiểu tẩu tẩu đang nói gì vậy, không có ngươi thì cũng không có Phương hoàng hậu hôm nay, tiểu tẩu tẩu có ơn lớn với bản cung, sao lại có thể không gánh được một câu tiểu tẩu tẩu của bản cung.”
Phương Ngưng Sương vẫn luôn là người thẳng tính như vậy, Tô Ngọc Uyển không còn cách nào đành phải mặc kệ nàng ấy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây