“Ngươi xuất thân thấp hèn như vậy, hài tử ngươi sinh ra chỉ có thể trở thành vết nhơ của địa ca, chỉ có thân phận như tân tẩu tử mới xứng đáng sinh hài tử cho đại ca!” Thẩm Ninh vẫn nói những lời ác độc.
Thẩm bà tử cũng chỉ là than thở, vì con đường làm quan của Thẩm Tự, bà ta không thể bỏ qua cho hài tử này.
Máu tươi dưới thân ngày càng nhiều, ở trong phòng tràn ngập mùi máu tươi, Tô Ngọc Uyển cầm chặt tờ hưu thư trong tay, đôi mắt tuyệt vọng chảy xuống giọt nước mắt cuối cùng rồi vĩnh viễn nhắm chặt mắt.
“Ngọc Uyển!”
Thẩm Tự bổ nhào tới cạnh giường nhìn Tô Ngọc Uyển không còn hơi thở, trái tim đau như bị xẻo đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây