Thẩm Ninh không muốn nhìn vẻ làm bộ làm tịch này của Liễu Như Yên, tức giận trừng mắt nhìn nàng ta: “Ngươi đừng có giả bộ ở đây, ngươi một kỹ nữ bán hoa nơi ngõ hẻm ngàn người cưỡi vạn người ngủ cũng xứng ở trong viện của ta? Ta nói cho ngươi biết, toà nhà này chính là của ta, Triệu Tùng hắn không làm được chủ ở đây.”
Để chính thê ở thiên phòng thì chẳng phải ngay cả thiếp thất nàng ta cũng không bằng.
“Tỷ tỷ, ta suy nghĩ cho ngươi mà sao ngươi có thể nói ta như vậy, ở Xuân Hồng Lâu Như Yên chỉ bán nghệ không bán thân, tỷ tỷ nói như vậy không khỏi quá khiến người đau lòng…” Trong chốc lát hốc mắt của Liễu Như Yên đỏ lên, một bộ dáng oan ức chịu tổn thương.
Triệu Tùng đau lòng kéo nàng ta ôm vào lòng, giơ tay lên hung hăng tát Thẩm Ninh một cái: “Tiện nhân, tốt nhất là ngươi nên ở đúng vị trí của mình, nếu còn dám nói năng lỗ mãng với Yên Nhi, ta sẽ không nương tay.”
Thẩm Ninh ôm bên mặt bị đánh sưng, tức giận kích động trong lòng nhưng chỉ có thể nuốt oan ức vào bụng mà không dám phản kháng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây