Sau khi ra khỏi sảnh chính, Tô Ngọc Uyển thở phào nhẹ nhõm.
“Có chuyện gì vậy, vừa rồi nàng lo lắng sao?” Tiêu Lâm Diệp cầm tay nàng lên, cười hỏi.
Tô Ngọc Uyển gật đầu: “Đúng thật là trước đó ta vô cùng lo lắng, nhưng sáng sớm khi tới, ta phát hiện thật ra phụ mẫu đều là người rất hòa thuận dễ gần.”
“Ừm, điểm này chờ nàng ở chung với họ lâu rồi sẽ biết.”
Hai người trở lại Ẩn Nguyệt hiên cũng mới qua giờ Thìn, đám nha hoàn đã dọn xong đồ ăn sáng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây