Kiệu hoa dừng lại trước cửa Võ An Hầu phủ, đôi chân dài của Tiêu Lâm Diệp vượt một phát đã xuống khỏi ngựa, sau khi đá kiệu hắn ta vén rèm kiệu lên đón Tô Ngọc Uyển ra khỏi kiệu. Hắn ta mới vừa lại muốn chuẩn bị bế nàng đi vào thì lại bị Tô Ngọc Uyển giành nói: “Ở phủ Thừa tướng thì thôi đi, nhưng nơi này tuyệt đối không thể lại như thế, nếu không người khác sẽ nói ta không có quy củ.”
Biết nàng tuân thủ quy củ, Tiêu Lâm Diệp liền thu hồi tay, cười nói:“Được, đều nghe theo phu nhân.”
Dưới sự chú ý của các tân khách, hai người chậm rãi đi vào sảnh ngoài hầu phủ.
Đôi phu thê Võ An Hầu đã trông mòn con mắt mà nhìn ra cửa lớn của hầu phủ, lúc này xem như đã chờ được nhi tử và con dâu.
Người luôn luôn lạnh lùng nghiêm nghị như Tiêu Minh Uyên, giờ phút này mặt cũng tươi cười, làm cho người ta cảm thấy thân thiện gần gũi hơn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây