Nàng ta chỉ vào Thẩm Ninh: “Thì sao chứ, ngươi động đến người của ta, ta vẫn có quyền xử phạt ngươi, mặc dù ta không thể thì phụ thân ta cũng có thể.”
“Trước khi đại tẩu xử phạt ta thì vẫn nên lo lắng cho bản thân mình trước đi!” Thẩm Ninh nâng cằm lên, nhướng mày: “Nếu đại ca ta mà biết chuyện ngươi không bao giờ có thể sinh con được nữa, ngươi nói, huynh ấy sẽ có phản ứng gì?”
“Thẩm Ninh, ngươi!” Toàn thân Lương Vũ Nhu run rẩy, nàng ta không ngờ vậy mà Thẩm Ninh cũng biết chuyện này.
Thẩm Ninh nhìn chằm chằm nàng ta, khuôn mặt đầy sẹo lộ ra vẻ trào phúng: “Dù sao ngay cả thiên kim của phủ Thừa tướng mà đại ca ta còn dám hưu, đại tẩu cũng chỉ là chi nữ của tam phẩm thị lang, bây giờ lại không thể sinh con. Ngươi cảm thấy đại ca ta sẽ còn muốn ngươi nữa sao?”
Ngày 16 tháng 8, Tiêu Lâm Diệp chính thức đến phủ Thừa tướng hạ sính lễ, nghe nói sính lễ ước chừng có hơn ba xe. Dọc đường từ Võ An Hầu phủ đến phủ Thừa tướng làm cho rất nhiều người vây xem tấm tắc tán thưởng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây