“Ta coi như là vậy.” Tiêu Lâm Diệp nhìn nàng, khóe môi tái nhợt khẽ nhếch lên.
“Ngươi đừng nói nữa, ta đi gọi Thái y đến cho ngươi.” Tô Ngọc Uyển dùng sức rút tay về, đi ra khỏi thủy tạ.
Không lâu sau, nàng đã đưa theo Lâm thái y tới.
Lâm thái y kiểm tra vết thương cho hắn chốc lát rồi khó hiểu nói: “Tiểu Hầu gia, sao vết thương lại nứt ra rồi?”
Tiêu Lâm Diệp nhìn bóng lưng Tô Ngọc Uyển trên hành lang, cười yếu ớt: “Không cẩn thận chạm vào.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây