Nghe vậy, Tiêu phu nhân nói với nàng: “Cứ nhận đi, từ lần trước thấy ngươi ở Thượng Thư phủ, ta đã cảm thấy vô cùng có duyên, trong nhà ta lại chỉ có một tên hỗn tiểu tử, những vải vóc này cũng không dùng được, vừa hay cho ngươi vậy.”
Tuy rằng Tiêu phu nhân nói như vậy nhưng Tô Ngọc Uyển vẫn không chịu lấy, một thớt thì cũng thôi, đằng này ước chừng tận hai mươi thớt, lấy giá cả kinh thành để đổi, mớ vải vóc này ít nhất cũng phải ngàn vàng.
Thấy nàng trước sau như một không chịu nhận, Tiêu phu nhân đành phải nói: “Nếu Tô tiểu thư nếu cảm thấy hổ thẹn, chi bằng thế này nhé, ta nghe nói Tô tiểu thư thêu vô cùng tinh xảo, ngươi giúp ta làm một bộ xiêm y, được không?”
Tô Ngọc Uyển mím môi rồi đáp: “Chỉ cần Tiêu phu nhân không chê, tất nhiên Ngọc Uyển cũng nguyện ý cống hiến sức lực, làm xiêm y thì chỉ cần một tấm vải là đủ rồi, chỗ còn lại Tiêu phu nhân cứ mang về đi.”
“Ngươi giúp ta làm xiêm y, số vải vóc còn lại coi như là tạ lễ ta tặng ngươi, không được từ chối nữa.” Tiêu phu nhân cứng rắn nói.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây