Toàn thân Lương Thừa khẽ run rẩy, sắc mặt cũng thay đổi, vội vàng chắp tay nói: “Tô đại nhân quá khen rồi, hạ quan, hạ quan,…”
Ông ta muốn nói cướp mất nữ tế của Tô Thịnh vốn không phải chủ ý của ông ta, ông ta không cố tình đắc tội vị Tô thừa tướng quyền cao chức trọng, nhưng lời đến miệng lại không thể nói ra.
Cho dù ông ta có muốn đắc tội hay không thì cũng đã đắc tội rồi.
“Ấy, Lương đại nhân làm sao vậy, sao mà mới chỉ qua một chút thời gian thôi mà sắc mặt đã trở nên khó coi như thế này rồi.” Lâm đại nhân ở đối diện thấy đầu ông ta toàn mò hôi, không khỏi hỏi.
Lương Thừa nghẹn lời, không ngừng giơ tay lên lau mồ hôi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây