Nghe mẫu thân gọi, Tô Cẩm Hoài bước lên trước hai bước, đứng trước mặt Tô Ngọc Uyển, mỉm cười gọi một tiếng: “A Uyển.”
Tô Ngọc Uyển đáp lại bằng một nụ cười: “Đại ca.”
Chỉ mới gặp nhau, hai huynh muội còn chưa thân thiết lắm, chỉ chào hỏi qua loa.
Tô phu nhân nắm lấy tay Tô Ngọc Uyển, nhìn nàng từ trên xuống dưới một lượt, thấy nàng gầy gò như vậy trên mặt lại hiện lên vẻ xót xa: “A Uyển của ta, những năm qua con đã chịu khổ rồi.”
Tô Ngọc Uyển đỡ Tôn phu nhân, cười nói: “Mẹ, A Uyển không khổ, giờ đã tìm được phụ mẫu và anh trai, sau này A Uyển sẽ không còn khổ nữa.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây