Thẩm bà tử hối hận không thôi, nếu bà ta biết Tô Ngọc Uyển có một người ba quyền cao chức trọng như vậy, nhất định sẽ không nói ra những lời vừa rồi.
Lần này thì đúng là mất cả chì lẫn chài, vì một thiên kim của Lại bộ Thị lang mà đắc tội với thiên kim của Thừa tướng.
Thẩm bà tử cắn răng, quỳ bò đến trước mặt Tô Ngọc Uyển, xin xỏ nói: “Ngọc Uyển, thật xin lỗi, là Tự ca nhi nhất thời hồ đồ, trong chuyện này chắc chắn có hiểu lầm gì đó, Tự ca nhi, Tự ca nhi có lẽ là bất đắc dĩ bị ép phải làm vậy thôi, con xem như thế này được không, nương sẽ gửi cho nó một phong thư, bảo nó từ chối thiên kim nhà Lại bộ Thị lang, sau này cùng con chung sống hòa thuận.”
Tô Ngọc Uyển cười giễu cợt: “Thẩm phu nhân, hẳn là bà cảm thấy chức quan của phụ thân ta cao hơn Lại bộ Thị lang, có thể mang lại lợi ích cho Thẩm Tự, nên mới thay đổi chủ ý nhỉ?”
“Ta...” Thẩm bà tử cứng họng, cặp mắt kia của Tô Ngọc Uyển như có thể nhìn thấu lòng người, nhìn thấu triệt để tâm tư của bà ta.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây