“Chuyện này... Ta…” Thẩm bà tử nhất thời lúng túng, trong lòng thầm nghĩ lão già này quá thiên vị Tô Ngọc Uyển. Một nghìn lượng? Lấy đâu ra chứ? Rõ ràng Tô Ngọc Uyển đang lợi dụng cơ hội này để tống tiền.
Lúc này, Tô Ngọc Uyển lại mở lời: “Nhiều năm qua, Thẩm Tự tiêu tốn bao nhiêu bạc ở học viện, chi phí ăn mặc của gia đình, tất cả chi tiêu, làm gì có cái nào không phải là do ta vất vả kiếm chứ? Giờ hắn ta đã đỗ trạng nguyên, lại còn kết hôn với thiên kim nhà Hộ bộ Thị lang, lẽ nào đến vậy mà cũng không thể lấy ra nổi một nghìn lượng sao? Hay là, câu bồi thường mà bà nói thực ra chỉ để lấy lệ trước mặt mọi người?”
Mặt lý chính càng lúc càng khó coi, Thẩm bà tử vội nói với ông: “Không phải vậy, ta không phải nói cho lấy lệ, chỉ là một nghìn lượng không phải con số nhỏ, Thẩm gia thực sự không có, cũng không thể lấy ra.”
Tô Ngọc Uyển nhìn Thẩm bà tử: “Nếu Thẩm gia không thể lấy tiền ra ngay lúc này, thì ta cũng không làm khó nữa.”
Thẩm bà tử nghe vậy thì trên mặt liền hiện lên nụ cười cảm kích: “Ngọc Uyển, nương biết con là đứa trẻ tốt.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây