Nhưng cô có cố gắng như nào cũng không nhớ ra được nhiều chi tiết có liên quan tới Lục Thương Chu: “Cụ thể như nào em cũng không rõ ràng lắm, chỉ biết anh ta đột nhiên phát bệnh qua đời. Cảm giác cũng không phải chuyện ngoài ý muốn, sức khỏe của anh ta vẫn không tốt, một tháng cũng đi học tám chín ngày, có đôi khi trừ bỏ những cuộc thi quan trọng thì những buổi kiểm tra anh ta cũng không tham gia.”
“Cơ thể đó đúng là kém thật.” Thẩm Phất Du lại liếc qua vị trí trống bên cạnh, có chút thương cảm.
Trẻ tuổi như thế đã phải chết, đúng là đáng thương.
Đáng thương xong lại nhớ đến một chuyện, cô nghiêm túc nhìn Thẩm Đường Khê: “Vậy trong giấc mơ của em, khi nào thì chị chết?”
Thẩm Đường Khê gãi đầu, ngẫm kỹ lại, sau đó ngây ngẩn cả người vì theo thời gian trong giấc mơ, chị cô cũng không sống qua kỳ thi đại học.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây