“Sao?” Bà đang thắc mắc thì Khổng Chỉ Nhược đã lao vào, chạy thẳng tới bàn, mắt sáng lên khi nhìn thấy bức tranh. Cô ta lập tức giật lấy, vừa túm vừa lẩm bẩm: “Là của tôi, đây là của tôi.”
“Tiểu Nhược, con bị sao vậy?” Chu Anh định ngăn con gái nhưng Khổng Chỉ Nhược hất tay bà ra, nhìn bà đầy cảnh giác.
Khổng Chỉ Nhược siết chặt tay lên bức tranh nhưng không thể nhấc lên. Cô quay sang và phát hiện tay Thẩm Phất Du đang giữ chặt nó.
“Cô cũng muốn cướp của tôi sao?” Cô ta trừng mắt nhìn Thẩm Phất Du, như thể chỉ cần nghe một tiếng xác nhận, cô ta sẽ lao tới bóp chết cô.
Thẩm Phất Du nhìn chằm chằm Khổng Chỉ Nhược một lát, rồi nhanh chóng điểm nhẹ sau gáy khiến cô lập tức ngất lịm. Thẩm Phất Du đỡ lấy để cô khỏi ngã.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây