Thẩm Phất Du cũng nhìn thấy những thứ này nhưng chỉ không nhìn thấy Lục Thương Chu.
Nói cách khác, họ ở cùng một nơi nhưng không cùng một không gian thời gian.
“Bên anh có người không?” Thẩm Phất Du lên tiếng hỏi.
“Không, ở đây không có một ai.” Lục Thương Chu cẩn thận nhìn ra ngoài ngõ, cảnh tượng náo nhiệt vừa nãy đã biến mất, chỉ còn lại con phố vắng tanh.
Anh không dám đi tiếp, lại lui về chỗ cũ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây