Anh ta vẫn sẽ chết.
Lục Thương Chu nghiêm túc suy nghĩ một lúc, cuối cùng nhíu mày có chút không chắc chắn nói: “Tôi không biết mình gặp thứ đó lúc nào nhưng cảm thấy không ổn là khi đang ngồi trên xe buýt.”
Thẩm Phất Du khó hiểu nhìn anh ta.
Lục Thương Chu không tiện sờ mũ nói: “Chị tôi thấy tôi suốt ngày ở trong nhà không tốt, liền bảo tôi ra ngoài tiếp xúc với mọi người. Tôi thấy đi bộ khá mệt nên chọn đi xe buýt, từ điểm đầu lên xe, đi một vòng rồi quay về, vì vậy tôi cũng không biết cụ thể là ở chỗ nào.”
Thẩm Phất Du: “...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây