Đến tận bảy giờ tối, Vệ Ninh đã bán hết sạch 136 lá bùa, kiếm được 680 đồng.
Do Trịnh Tiểu Lệ và các bạn cùng phòng đã giúp đỡ suốt buổi nên chưa kịp ăn tối, Vệ Ninh đã mời họ đi ăn hoành thánh.
Các bạn rất vui mừng, bát hoành thánh ba hào này đối với nhiều người trong suốt ba năm trung học chỉ có thể ăn một lần, thậm chí có người chưa từng ăn, vì vậy họ rất trân trọng bát hoành thánh trước mặt.
Ông bà chủ nghe nói các cô chuẩn bị thi trung học vào ngày mai nên đã cho thêm ba viên hoành thánh vào mỗi bát và thêm cả tôm khô cùng rong biển so với ngày thường.
Ai cũng ăn no nê và hài lòng trở về ký túc xá để ngủ.
...
Ngày 18 tháng 6, kỳ thi trung học bắt đầu với môn Thể dục.
Trịnh Tiểu Lệ đứng bên cạnh Vệ Ninh và thì thầm: “Nghe nói có nữ sinh vì lo sợ điểm thể dục thấp mà uống thuốc để trì hoãn việc đó.”
Vệ Ninh suy nghĩ một lúc mới hiểu được ý của cô ấy.
Trịnh Tiểu Lệ sờ vào lá bùa Văn Khúc trong túi, mong rằng nó sẽ bùa hộ cho mình đạt điểm cao trong kỳ thi thể dục.
Kết quả môn thể dục là kết quả duy nhất có ngay sau khi thi. Vệ Ninh đạt điểm tối đa, còn Trịnh Tiểu Lệ thì hơn lần trước 3 điểm, khiến cô ấy vui mừng khôn xiết.
Biết đâu, cô ấy lại đỗ vào trường cấp ba thì sao?
Ngoài Trịnh Tiểu Lệ, hầu hết những ai đã mua bùa của Vệ Ninh đều thi thể dục khá tốt hôm đó, khiến mọi người càng tin vào sức mạnh của lá bùa.
Nhiều người khác lại tìm đến Vệ Ninh để mua thêm, nên cô dành thời gian buổi chiều để vẽ thêm 50 lá bùa trong ký túc xá, nhưng chúng cũng bán hết rất nhanh.
Lần này, Vệ Ninh quyết định không bán tiếp nữa.
...
Ngày 19, kỳ thi trung học chính thức bắt đầu: buổi sáng thi Văn và Toán, buổi chiều thi Anh. Sáng ngày 20 thi Lý-Hóa-Sinh, chiều thi Chính trị-Lịch sử-Địa lý.
Kỳ thi này đánh dấu sự kết thúc hoàn toàn của những năm tháng trung học.
Kết quả sẽ được công bố vào ngày 1 tháng 7, từ đó sẽ biết được ai sẽ tiếp tục học cấp ba, dẫu rằng trong thị trấn này chỉ có khoảng một phần ba số người đủ điều kiện học lên.
Chiều ngày 20, sau khi hoàn thành môn cuối cùng, mọi căng thẳng trong đầu các thí sinh cuối cùng cũng được giải tỏa.
Dù kết quả thế nào, tất cả đều đã qua.
Những học sinh như Lương Tiểu Hoa, nhà ở gần trường nên đã trở về ngay sau khi thi xong.
Vệ Ninh tiễn một số bạn cùng phòng, rồi sáng hôm sau cũng thu dọn hành lý, mang những đồ nặng cất lại vào tủ sách, chỉ đeo một túi nhỏ về thôn Tiểu Hồi. Cô cũng tò mò không biết ngôi nhà trong thôn hiện đã xây dựng đến đâu.
Trong lúc chờ kết quả thi, Vệ Ninh dự định dành thời gian này để học thêm về huyền học.
...
Không ngờ, chưa đến một tháng, đội của Tiền Dụ đã xây xong khung nhà.
Khi Vệ Ninh tới, họ đang tiến hành trang trí nội thất.
Gạch nền đã được lát hơn một nửa. Nhìn thấy Vệ Ninh, người quản lý công trình liền bước tới: “Đại sư Vệ, cô đã về rồi, với tốc độ này, tháng sau cô có thể vào ở rồi.”
Vệ Ninh gật đầu: “Cảm ơn.”
Quản lý công trình là người đã làm việc với Tiền Dụ trong nhiều dự án, đặc biệt là các công trình lớn. Khi được Tiền Dụ gọi về làng để xây nhà, ban đầu ông ấy hơi ngạc nhiên vì các dự án của Tiền Dụ chủ yếu là ở thành phố, thậm chí dự án ở thị trấn cũng chỉ là để nể mặt người khác.
Do quan hệ thân thiết, Tiền Dụ đã thẳng thắn nói với người quản lý về thân thế của Vệ Ninh.