“Được rồi, bắt đầu phát bài thi.” Tào Đức Tiên vẫn giống như lần trước, phát bài ngược từ dưới lên trên.
“Dương Hi, 20 điểm.”
Dương Hi cúi đầu lên lấy bài thi, chỉ nghe thấy Tào Đức Tiên nói: “Không tệ, tiến bộ thêm hai điểm.”
Dương Hi ngốc tại chỗ, trong lúc nhất thời không kịp phản ứng, trước nay thầy ấy chỉ biết phê bình, nhưng vừa rồi Tào Đức Tiên chẳng những không phê bình mà còn khen ngợi mình sao?
Tào Đức Tiên thấy bộ dáng khiếp sợ của Dương Hi, tức giận rống: “Thất thần làm gì nữa, còn không mau cầm bài thi về chỗ ngồi.” Tuy nói giờ phút này tâm tình không tệ, nhưng nhìn thấy học sinh của mình chỉ thi được có 20 điểm, vẫn thấy có chút tức giận.
Dương Hi nhanh chóng chạy lên đài, cầm bài thi trở về chỗ ngồi của mình, các bạn ngồi phía trước đều cổ vũ cho cậu ta, Dương Hi ngồi thẳng lưng, đột nhiên phát hiện, dường như việc đi học cũng không đáng ghét như vậy.
“Tiếp theo là đạt tiêu chuẩn, Trịnh Tiểu Lệ 72 điểm.”
Trịnh Tiểu Lệ thở dài nhẹ nhõm một hơi, mấy ngày nay mỗi ngày theo đuôi Vệ Ninh học bài, nếu gặp một vài kiến thức khó hiểu, Vệ Ninh sẽ giúp cô ấy khai sáng, trước kia làm bài thi Toán học, Trịnh Tiểu Lệ chỉ thấy nó giống như thiên thư, những chữ này cô ấy đều biết rõ, nhưng kết hợp lại với nhau nó lạ lắm.
Nhưng lần trước, cô ấy làm thử một đề thi thử, sau đó chậm rãi ôn bài, đến lúc đi thi lại phát hiện có không ít bài cô ấy có thể tính ra được.
Trọng điểm là, đây là lần thứ hai Tào Đức Tiên khen cô ấy!
Trịnh Tiểu Lệ nhận bài thi, vui vẻ trở về chỗ ngồi, sau đó quay lại nói với Vệ Ninh: “Cảm ơn cậu nhiều.” Nếu không nhờ có Vệ Ninh, cô ấy thật sự không có khả năng đạt được số điểm này.
Vệ Ninh khẽ gật đầu.
Tào Đức Tiên cũng thấy được một màn này, quan hệ giữa Trịnh Tiểu Lệ và Vệ Ninh rất tốt, cứ như vậy một tháng, Vệ Ninh không những tiến bộ rất nhiều mà còn kéo người khác tiến bộ theo, nếu không phải sắp đến kỳ thi trung học thì Tào Đức Tiên thật sự muốn đổi chỗ cho Vệ Ninh ra ngồi ở giữa lớp.
Rất nhanh, chỉ còn có ba bài thi, đến lúc này, ba người nào chưa có bài thi, mọi người đều tự hiểu rõ.
Lần thi trước, trong nhà Bùi Hưng Văn có chút chuyện nên không thể tham gia, lần này có Bùi Văn Hưng tham dự cuộc thi, mọi người liền biết, ba bài thi tiếp theo chắc chắn là của Vệ Ninh, Dư Doanh và Bùi Hưng Văn.
Tào Đức Tiên: “Dư Doanh, 111 điểm.”
Dư Doanh ngây ra một lúc, sau đó đứng dậy đi lấy bài thi, cô ta được 111 điểm cũng không có gì phải kinh ngạc, chỉ là theo cách phát bài của Tào Đức Tiên, lần này lại đọc tên cô ta đầu tiên, vậy chẳng phải là chứng minh lần này điểm thi của Vệ Ninh còn cao hơn cô ta sao?
Chẳng lẽ cái danh “lão nhị ngàn năm” của cô ta cũng không giữ được nữa sao?
Các bạn trong lớp cũng đồng loạt nhìn về phía Dư Doanh và Vệ Ninh.
“Bùi Hưng Văn 118 điểm.”
Bùi Hưng Văn xếp thứ hai, Tào Đức Tiên trực tiếp cầm bài thi đến đưa cho cậu ấy, căn bản không cần cậu ấy phải đứng dậy, đãi ngộ này cũng chỉ có học sinh siêu giỏi mới được hưởng.
“Người tiếp theo là người đứng đầu lớp chúng ta, cũng chính là người xếp hạng thứ nhất toàn khoá môn Toán học, Vệ Ninh, 120 điểm!”
Cả lớp ồn ào.
“Vãi chưởng, không phải chứ?”
“120 điểm? Vượt qua cả Bùi Hưng Văn?”
“Trời ạ, lần trước Bùi Hưng Văn không tham gia kì thi, lần này tham gia thi nhưng lại bị đoạt mất hạng nhất?”
Bùi Hưng Văn không dự thi, nhưng cũng có biết chút ít về thành tích lần trước, rốt cuộc Vệ Ninh bây giờ giống như một con ngựa đen chạy khoẻ, thật sự rất thu hút.