Làm Đại Lão Huyền Học Ở Niên Đại Văn

Chương 35:

Chương Trước Chương Tiếp

Không đến một ngày, nền móng đã được dựng khá ổn.

Vệ Ninh nhìn nhìn, lúc trước cô chỉ ra những chi tiết nhỏ, mấy người Tiền Dụ cũng đều dựa theo yêu cầu của cô mà xây nhà.

Nhìn dáng vẻ này, có lẽ không bao lâu là có thể vào ở nhà mới rồi.

Vệ Ninh thấy ở đây cũng không cần đến mình, liền quay trở về trường.

Trên đường đi cô gặp được Vệ Chiêu Đệ, trùng hợp là cô ấy đang muốn tới thăm Vệ Ninh.

Vệ Chiêu Đệ đã bình phục rất tốt, nhưng lần trước xác thực là cô ấy đã suýt chết oan, tức giận nhất chính là thái độ không sao cả của ba mẹ Vệ.

Nếu Vệ Chiêu Đệ thật sự mất mạng, ba mẹ Vệ không cảm thấy trong nhà thiếu đi một người có thể làm việc, ngược lại cho rằng trong nhà bớt đi được một cái miệng ăn. Bọn họ từ trước đến nay đều bỏ qua những gì mà Vệ Chiêu Đệ đã cống hiến cho cái nhà này, chỉ biết đòi hỏi một cách quá đáng.

Nghe nói Vệ Ninh chuẩn bị quay lại trường, Vệ Chiêu Đệ liền đi theo bên cạnh Vệ Ninh, cùng nhau lên trấn trên.

“Chị có muốn rời khỏi nhà họ Vệ không?” Vệ Ninh hỏi, ba mẹ Vệ quá hà khắc, Vệ Phán Đệ thì quá tâm cơ.

Vệ Chiêu Đệ sửng sốt, thành thật mà nói, cô ấy chưa bao giờ suy nghĩ sẽ rời khỏi nhà họ Vệ, nghĩ xa nhất cũng chỉ là, tương lai sẽ gả chồng rồi rời khỏi nhà họ Vệ.

Vệ Ninh cũng không nhiều lời: “Chị nghĩ kĩ rồi hẵng đến tìm em.”

Đối với Vệ Chiêu Đệ, Vệ Ninh trước sau luôn nhớ rõ miếng bánh nướng mà cô ấy cho mình, từ tướng mạo của Vệ Chiêu Đệ là có thể nhìn ra được, cô ấy vốn là một người lương thiện, cho nên Vệ Ninh mới muốn giúp đỡ Vệ Chiêu Đệ.

Về phần có thể giúp được hay không, thì phải xem bản thân Vệ Chiêu Đệ có nghĩ thông suốt được không đã.

Vệ Ninh không có nhiều thời gian đi khuyên bảo người khác, cho đến bây giờ cô vẫn còn chưa mở khoá được tầng sách tiếp theo đây, đọc lâu như vậy mà vẫn chỉ học được một nửa.

Vệ Chiêu Đệ vẫn luôn đi cùng Vệ Ninh đi lên trấn, đến phía Tây của trấn mới chịu rời đi.

Vệ Ninh quay lại trường, mấy người Hùng Anh nhìn thấy Vệ Ninh trở về, có chút khẩn trương dò hỏi việc thi cử lần này, kỳ thật lúc thi xong mọi người đều có ý tránh đi đề tài thi cử này rồi.

Nhưng tránh được hai ngày, ngày mai là phải nghe điểm rồi, các bạn học lại thảo luận với nhau, hơn nữa lần trước Vệ Ninh thi điểm khá cao, mọi người đều suy đoán liệu lần này Vệ Ninh thi có ổn không.

Vệ Ninh thành thật trả lời: “Cũng ổn.”

Đám người Hùng Anh vừa nghe thì lại càng khẩn trương, như người khác mà hỏi thi thế nào, đối phương đều sẽ trả lời là không tốt lắm, làm hơi tốt thì cũng nói như vậy, nhưng nói giống Vệ Ninh thì vẫn là lần đầu tiên gặp được.

Cho dù mọi người khẩn trương như nào, thì thứ hai vẫn phải đến.

Bình thường vào tiết tự học buổi sáng, Trịnh Tiểu Lệ đã sớm lải nhải lảm nhảm với Vệ Ninh một đống lớn rồi, nhưng buổi sáng hôm nay, Trịnh Tiểu Lệ lại ngoan ngoãn ngồi ở ghế của mình, vô cùng an tĩnh.

Năm phút trước khi vào tiết tự học, Tào Đức Tiên lại đây, nguyên bản phòng học đã yên lặng, giờ phút này đến cả âm thanh mở sách cũng không còn nữa.

Bạn nào có chút lớn mật sẽ ngẩng đầu lên lén nhìn Tào Đức Tiên, nhưng vừa nhìn lại phát hiện trên mặt Tào Đức Tiên có ý cười nhè nhẹ?

Học sinh lớp số một có chút không hiểu ý của Tào Đức Tiên.

Tào Đức Tiên từ trước đến nay đều nghiêm khắc nay lại cười, chẳng lẽ lần này bọn họ thi tốt? Hay là thi quá kém, đến nỗi Tào Đức Tiên tức quá hoá cười.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)