Làm Đại Lão Huyền Học Ở Niên Đại Văn

Chương 34:

Chương Trước Chương Tiếp

Hai người cùng nhau về nhà họ Đàm trước, không ngờ vừa mới đến nơi, Lưu Vạn Hoa đã mang theo Lưu Hoành Tài, Trang Thục Liên và Văn Văn lại đây.

Trên mặt Trang Thục Liên tràn đầy vẻ vui mừng, nhìn thấy Vệ Ninh liền muốn quỳ xuống cảm ơn.

Cũng may Vệ Ninh phản ứng mau lẹ, trực tiếp đỡ lấy Trang Thục Liên.

Bà Lưu nhìn thấy Trang Thục Liên ôm Văn Văn, kinh ngạc nói: “Tìm được đứa nhỏ rồi sao?”

Lưu Hoành Tài: “Hôm nay chúng tôi tới đây chính là để cảm ơn đại sư Vệ.” Tuy Đàm Khải Quân bọn họ gọi Vệ Ninh là Ninh Ninh, nhưng đám người Lưu Vạn Hoa rốt cuộc cũng không dám gọi như vậy, chỉ đành gọi là đại sư Vệ.

“Tìm được là tốt rồi.” Đàm Quý Quốc nói.

Lưu Hoành Tài mạnh mẽ gật đầu, thời điểm bọn họ đi Tây Bắc trong lòng có bao nhiêu thấp thỏm, bọn họ sợ đứa bé bị ngược đãi, cũng sợ đứa bé không còn nhớ ra mình.

Nhưng ai ngờ mọi chuyện lại thuận lợi hơn bọn họ nghĩ, bọn họ rất nhanh đã tìm được Văn Văn, Văn Văn được nuôi dưỡng rất tốt, chỉ là ban đầu Văn Văn không nhận ra bọn họ, nhưng dù sao cũng là quan hệ huyết thống, theo bản năng Văn Văn vẫn ỷ lại mẹ mình.

Sau đó, tuy rằng có chút vấn đề, nhưng cuối cùng bọn họ vẫn thuận lợi ôm con mình về.

Trang Thục Liên dạy Văn Văn chào mọi người, tuy Văn Văn đã ba tuổi, nhưng giọng nói vẫn còn chút ngọng, nhất thời khiến tâm can mọi người đều hoá thành vũng nước, đứa nhỏ đáng yêu như vậy, sao lúc trước bà Chu có thể nhẫn tâm vứt đi chứ.

Bà Lưu nhanh chóng nói: “Văn Văn ngoan, tới đây nào, mọi người cũng đừng đứng nữa, mau vào đây ngồi đi.”

Mọi người đi vào trong nhà chính để ngồi.

Trang Thục Liên nhìn sang Vệ Ninh: “Tôi và ba đứa nhỏ định đi lên trấn trên, đến lúc đó anh ấy tìm một công việc, tôi sẽ ở nhà chăm con.” Sau khi tìm được Văn Văn, cô ấy không bao giờ dám tin tưởng giao con mình cho người khác trông nữa, dù sao năm đó bà Chu đã thừa dịp cô ấy về nhà mẹ đẻ mà vứt Văn Văn đi.

Vệ Ninh gật đầu.

“Thực sự rất cảm ơn cô.” Nếu không tìm được Văn Văn, Trang Thục Liên thực sự không biết bản thân mình còn có thể kiên trì được bao lâu, cô ấy đối với thế giới này đã không còn bất cứ niềm hy vọng gì.

Trước khi đi, hai người Lưu Hoành Tài và Trang Thục Liên đưa cho Vệ Ninh 200 tệ, mấy năm nay họ tìm đứa nhỏ đã tốn không biết bao nhiêu tiền bạc, số tiền này là do bọn họ vay mượn khắp nơi mới có.

Vệ Ninh không nhận.

Nhưng hai người nhất quyết muốn Vệ Ninh cầm lấy, một bộ dáng nếu cô không nhận thì bọn họ sẽ quỳ xuống không đứng lên.

Vệ Ninh đành phải nhận lấy, có điều sau đó cô lại tặng cho Văn Văn một lá bùa bình an.

Trang Thục Liên và Lưu Hoành Tài vô cùng cảm động.

Lưu Vạn Hoa đi cùng vẫn luôn không nói chuyện, hiện giờ quan hệ giữa con trai con dâu với bọn họ đã xa cách rồi, nói càng nhiều, chỉ sợ quan hệ lại thêm khoảng cách.

Về phần bà Chu, Lưu Vạn Hoa đã đuổi bà ta về nhà mẹ đẻ, hiện giờ ai nấy đều biết rõ bà Chu là một người đàn bà nhẫn tâm.

Bà Chu thực sự không hiểu, trong số đám người tới cười nhạo bà ta, có không ít kẻ đẻ ra con gái liền ném con vào trong nhà vệ sinh, chẳng lẽ bọn họ không phải là kẻ nhẫn tâm sao?

Sau khi ăn xong cơm ở nhà họ Đàm, Vệ Ninh trực tiếp đi xuống chân núi, đoàn đội của Tiền Dụ thật sự rất chuyên nghiệp, ước chừng hơn 20 người, từng người được phân việc rất chính xác.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)