Làm Đại Lão Huyền Học Ở Niên Đại Văn

Chương 33:

Chương Trước Chương Tiếp

Sáng sớm, Tào Đức Tiên vẫn luôn miệng nhắc đi nhắc lại với học sinh lớp một là phải ôn tập cho thật kĩ, thi cử cho tốt, việc này càng khiến mọi người thêm khẩn trương.

Buổi trưa tan học, Vệ Ninh bị gọi lên văn phòng, là Tiền Dụ tới đây, kiến trúc sư đã vẽ xong bản thiết kế, Vệ Ninh nhìn qua vị trí của toàn bộ căn nhà, đề xuất một vài ý kiến.

Sau khi xác định xong xuôi, Tiền Dụ bên đó lập tức có thể tiến hành thi công.

Vốn dĩ Trịnh Tiểu Lệ muốn hỏi Vệ Ninh bị lão Tào gọi đi làm cái gì, kết quả thầy giáo khác vào lớp, các bạn học lại lâm vào một vòng khẩn trương.

Lần này vẫn phải thi thể dục như lần trước, Vệ Ninh vẫn ung dung đạt được điểm tối đa của ba môn thể dục.

Buổi chiều thứ tư, sau khi tan học, mọi người đều nhanh chóng cơm nước, sau đó ngồi tại chỗ của mình đọc sách.

Vệ Ninh cũng ngồi làm bài tập, trong khoảng thời gian này, cô tận lực làm hết bài tập ở lớp, sau đó đến tối về kí túc xá đọc sách, kết quả lại nghe thấy bạn học nói có người tới tìm.

Vệ Ninh đi xuống bên dưới khu dạy học, nhìn thấy người đến là Đàm Khải Quân, trong mắt có chút kinh ngạc: “Sao anh lại tới đây?”

Đàm Khải Quân đã tới từ sớm, kết quả sau khi đi vào trong trường thì anh ta lại không phát hiện Vệ Ninh học ở lớp nào, cũng may Vệ Ninh trời sinh xinh đẹp, không ít người trong trường biết đến cô, hơn nữa lần trước điểm thi của Vệ Ninh tiến bộ thần tốc, cho nên Đàm Khải Quân chỉ cần hỏi mấy bạn học là có thể tìm được Vệ Ninh rồi.

Anh ta cầm một túi lớn chứa đầy đồ, đưa cho Vệ ninh: “Hôm nay tôi được phát tiền lương nên đi mua cho cô ít đồ ăn, nghe nói học hành rất vất vả, cô ăn nhiều một chút.”

Hôm nay xong việc, đến tháng 5 là kết thúc, tháng này Đàm Khải Quân chỉ mới làm một tuần, nhưng nhà xưởng vẫn trả thù lao, anh ta nhận tiền xong, việc đầu tiên là đi mua đồ ăn cho Vệ Ninh, sau đó đưa đến trường học.

Vệ Ninh lấy ra hai lá bùa bình an tặng cho Đàm Khải Quân: “Cảm ơn, cái này anh nhớ mang theo bên người.”

Đàm Khải Quân tràn đầy ý cười mà nhận lấy: “Vậy tôi không làm phiền cô học bài nữa, cô mau lên lầu học tiếp đi.” Anh ta không đi học, nhưng lúc đi làm, vào buổi tối anh ta đều học hỏi từ bạn cùng phòng, anh ta biết thành tích của Vệ Ninh rất tốt, càng nên chăm chỉ học tập.

Vệ Ninh thấy Đàm Khải Quân rời đi, cũng trở về lớp học.

Trịnh Tiểu Lệ nhìn ra Vệ Ninh mang vào một túi lớn gì đó: “Đây là gì vậy?”

Vệ Ninh: “Bạn mình đưa cho.”

Trịnh Tiểu Lệ cũng không hỏi thêm, rốt cuộc ngày mai là phải thi rồi, mọi người đều an tĩnh ngồi làm bài tập hoặc ôn tập.

Buổi tối, trên đường trở về kí túc xá, Vệ Ninh kêu Trịnh Tiểu Lệ chọn một ít đồ ăn vặt.

Trịnh Tiểu Lệ nhìn vào, có rất nhiều loại đồ ăn, nhưng cô ấy biết những thứ này rất quý, cũng không mặt dày lấy nhiều, chỉ chọn một gói cơm cháy nhỏ.

Bạn cùng phòng của Vệ Ninh cũng như vậy, mặc dù Vệ Ninh cho các cô ấy tự chọn đồ ăn, nhưng các cô ấy cũng đều chọn thứ nhỏ nhất.

Ngày hôm sau là ngày đầu tiên của tháng sáu, đã thi xong.

Thứ bảy Vệ Ninh ở lại ký túc xá đọc sách, sáng sớm cuối tuần, Vệ Ninh quay về thôn Tiểu Hồi, xem xem nhà ở xây dựng thế nào rồi.

Lúc đi đến trấn Tây, cô gặp được Đàm Khải Quân.

Sau khi Đàm Khải Quân lĩnh lương xong vẫn chưa trở về nhà, cũng định nhân thời gian nghỉ ngơi mới đi về.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)