Làm Đại Lão Huyền Học Ở Niên Đại Văn

Chương 23:

Chương Trước Chương Tiếp

Vệ Ninh lấy giấy vàng và chu sa ra, vẽ vẽ vài nét bút lên, ba Phan và Tiền Dụ đứng phía sau chỉ thấy lá bùa trong tay Vệ Ninh bay lên phía trước, sau đó vết máu trên mặt đất biến mất không còn một mảnh.

Lúc trước ba Phan đã từng chứng kiến bản lĩnh của Vệ Ninh, nhưng vẫn không nhịn được mà kinh ngạc, trong mắt Tiền Dụ cũng chợt lóe qua sự ngạc nhiên, lần đó anh ấy mời đại sư đến nhưng vẫn không giải quyết được việc này, xem ra Vệ Ninh này chính là một người có bản lĩnh.

Thái độ của Tiền Dụ cũng thay đổi: “Vị đại sư này, ngài xem, công trường này của tôi…”

Ba Phan thấy thái độ của Tiền Dụ như vậy, trong lòng nhẹ nhàng thở ra, xem ra lần này ông ta phải cảm tạ Vệ Ninh thật tốt rồi.

Vệ Ninh ra hiệu im lặng, vết máu trên mặt đất chẳng qua chỉ là thủ thuật che mắt, còn cái khí đen này mới là ngọn nguồn của công trường, cô vẫn chưa giải quyết được.

Vệ Ninh nhắm mắt, vận chuyển huyền khí trong cơ thể, làm một cái bàn bát quái, cô trời sinh có thể cảm nhận được quỷ khí, tà khí tồn tại.

Ba Phan và Tiền Dụ có cảm giác dường như Vệ Ninh đang nhập định, vì vậy hai người cũng không dám lên tiếng, yên lặng mà đứng ở một bên.

Không biết đã qua bao lâu, ngay lúc hai người cảm thấy không đứng nổi nữa thì bỗng nhiên Vệ Ninh mở miệng: “Có xẻng không?” Trên công trường chắc sẽ không thiếu mấy thứ này.

Ba Phan nhìn ánh mắt của Tiền Dụ, lập tức cầm xẻng tới.

Tiền Dụ và ba Phan đi theo chân Vệ Ninh, nhưng cũng không nhìn thấy gì cả.

Vệ Ninh lại đập xẻng xuống đất, vẫn không có gì như cũ.

Đào sâu thêm sáu, bảy cen-ti-mét nữa, bỗng nghe thấy một tiếng “Đinh” vang lên, chứng minh có cái gì đó ở bên dưới.

Tiền Dụ nuốt nước miếng, chỉ thấy ở đáy hố có một cái đinh sắt đang chảy máu đầm đìa, bên trên còn bị bao bọc bằng một lá bùa, chỉ nhìn qua một cái như vậy mà anh ấy đã thấy khắp người khó chịu, nhưng anh ấy cũng có thể xác định rằng, đây là có người hãm hại anh ấy!

Ba Phan không nhịn được mà hút một ngụm khí lạnh, này rốt cuộc là có bao nhiêu thù oán đây.

Tiền Dụ tức giận muốn cầm lấy thứ này để vứt đi, nhưng bị Vệ Ninh ngăn lại.

Thứ này tà khí quá nặng, trước tiên là cái đinh máu này, kẻ kia đóng đinh sắt vào cơ thể người sống, chờ đến khi người sống mất máu quá nhiều mà tử vong thì hắn ta sẽ rút đinh sắt ra, tà khí sẽ trở nên càng dày hơn.

Nhưng có vẻ như đối phương cảm thấy vẫn chưa đủ, còn lấy bùa đen đặt lên trên nữa, bùa đen rất hiếm thấy, đa số là dùng để tăng quỷ khí hoặc tà khí.

Lấy trình độ hiện tại của Vệ Ninh cũng không dám dùng tay không cầm vào thứ này, chứ đừng nói là người thường như Tiền Dụ.

Vệ Ninh dùng tờ giấy vàng cuối cùng vẽ một lá bùa gia tăng huyền khí, sau đó dẫn toàn bộ huyền khí xuống tay phải, lấy mấy thứ này ra.

Đầu tiên Vệ Ninh huỷ diệt bùa đen, sau đó phá nát đinh máu, lúc này mới có thể thở phào một hơi: “Xử lý xong rồi.”

Tiền Dụ bây giờ đã vô cùng tin phục Vệ Ninh: “Đại sư, công trình này của tôi không còn bị làm sao nữa đúng không?”

“Không sao nữa rồi, có điều phong thuỷ đã bị phá hỏng.”

Phong thuỷ bị phá hỏng, chứng tỏ bây giờ công trường này cũng chỉ là một miếng đất tầm thường: “Có thể mời đại sư hỗ trợ không?”

Phong thuỷ ở đây quả thật có thể điều chỉnh, chỉ là hiện giờ Vệ Ninh vẫn chưa học đến phần này, hơn nữa, mỗi lần bố trí phong thuỷ đều cần không ít pháp khí, cho nên Vệ Ninh trực tiếp cự tuyệt.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)