Thương nhân này tên Tiền Dụ, Tiền Dụ vẫn luôn làm ăn ở trên thành phố, lần này vì được bạn bè nhờ vả nên mới nhận thầu công trình ở trên trấn.
Ba Phan vẫn luôn tìm đủ mọi cơ hội để có thể làm quen với Tiền Dụ, chỉ là thương nhân ở trấn trên, sao so được với thương nhân ở trong thành phố.
Thẳng đến, ba Phan nghe nói công trình của Tiền Dụ gặp phải vài chuyện phiền phức, đầu óc ba Phan xoay chuyển mau chóng, ông ta biết nếu có thể giúp Tiền Dụ vụ này thì việc bắt tay với Tiền Dụ để hợp tác hạng mục cũng không phải là việc khó.
Mà phiền toái này, trước hết ba Phan nghĩ tới Vệ Ninh, vì vậy ông ta lập tức tìm đến Tiền Dụ để tiến cử Vệ Ninh.
Thương nhân lão làng như Tiền Dụ, chắc chắn sẽ liên hệ với đại sư huyền học, nhưng xác thật đây là lần đầu ông ta nghe nói có đại sư có thể khiến cho người khác nhìn được quỷ, vì vậy cảm thấy vô cùng hứng thú.
Sau khi ba Phan nói chuyện với Tiền Dụ xong mới tìm đến Vệ Ninh. Trước khi ba Phan tới đã chuẩn bị tâm lý rất tốt, nghĩ ra đủ lý do thoái thác, không nghĩ tới Vệ Ninh một chút cũng không hỏi đã trực tiếp đồng ý luôn rồi.
Vệ Ninh gật gật đầu, tỏ vẻ mình vẫn đang nghe.
Ba Phan tự giới thiệu tiếp: “Đầu tiên là không lâu sau khi khởi công đã có công nhân bị thương, sau đó lại xảy ra rất nhiều chuyện ngoài ý muốn, trước đó không lâu còn có công nhân bị tử vong, vốn dĩ bạn của tôi còn tưởng là do vận khí không tốt, nhưng vào mấy ngày trước công trường bỗng nhiên xuất hiện nhiều vũng máu.” Như thế thì không chỉ là vận khí không tốt nữa rồi.
Vệ Ninh cũng có thể tạm thời đưa ra phỏng đoán, là có người đang lợi dụng huyền học để làm điều ác.
Rất nhanh đã đến nơi, ba Phan liền gọi điện thoại cho Tiền Dụ, Tiền Dụ tỏ vẻ mình đang chờ ở công trường rồi.
Thực ra Tiền Dụ đã tìm vài đại sư, nhưng vẫn chưa thể tìm ra nguyên nhân, bao gồm vị thầy bói nổi tiếng ở trấn trên cũng bó tay không giải quyết được, chủ yếu là công trình này của Tiền Dụ là công trình ở trên trấn, sau khi xảy ra chuyện cũng chỉ có thể tìm người trên trấn trước, đại sư ở trấn không giải quyết được, anh ấy đành trở về thành phố tìm đến Hiệp Hội Huyền Học, chỉ là phó hội trưởng nói nhanh nhất cũng phải đợi đến ngày hôm sau mới dám lại đây.
Lần này ba Phan nhắc tới Vệ Ninh, Tiền Dụ cũng ôm thái độ ngựa chết có thể thành ngựa sống mà đồng ý, lỡ đâu lại thành công thì sao?
Còn chưa đến công trường, Vệ Ninh đã phát hiện xung quanh nơi này là tử khí trầm trầm, đặc biệt là miếng đất trước đó không xa, có rất nhiều khí đen đang lượn lờ.
Xe dừng lại ở nơi có khí đen nồng đậm nhất, ba Phan xuống xe đưa Vệ Ninh xuống để giới thiệu với Tiền Dụ.
Trước khi gặp nhau, ba Phan chỉ giới thiệu chuyện của Vệ Ninh cho Tiền Dụ, chứ chưa nói những chuyện khác, cho nên sau khi Tiền Dụ nhìn thấy Vệ Ninh, biểu cảm có chút cứng ngắc.
Nếu không phải ba Phan có chuyện nhờ anh ấy, anh ấy chắc chắn sẽ cho rằng đây là trò đùa dai của ba Phan, làm gì có vị đại sư Huyền học nào lớn lên trẻ tuổi xinh đẹp như này? Lại còn đang là một nữ sinh?
Ba Phan cũng thấy được vẻ mặt của Tiền Dụ, đang định lên tiếng giải thích thì đã thấy Vệ Ninh nhấc chân tiến vào công trường.
Đi chưa được mấy bước, Vệ Ninh đã nhìn thấy một vũng máu lớn chảy ra.
Đây là lần đầu tiên ba Phan nhìn thấy công trình kiến trúc như vậy, cho dù lần trước ông ta đã từng nhìn thấy quỷ nhưng lúc này ông ta vẫn cảm thấy có chút đáng sợ.