Lại nói bài thi này viết cũng rất gọn gàng sạch sẽ, mấy luận điểm được phân tích lý giải cũng rất hay, đành trừ mỗi phần của bài thi một điểm, cuối cùng được 115 điểm.
Còn cao hơn cả hạng hai, hiển nhiên không có khả năng gian lận thi cử rồi.
Mọi người đều phát hiện, Vệ Ninh, hình như thật sự không còn giống như trước rồi.
Tiếp theo, tất cả giáo viên trong khoa khi phát bài thi đều sẽ khen ngợi Vệ Ninh, mọi người lúc đầu còn khiếp sợ sau đó là kinh ngạc, đến giờ thì chỉ còn lại bình tĩnh.
Môn ngoại ngữ của Vệ Ninh được 110 điểm, Lý Hoá Sinh được 90 điểm, Sử Địa thì được 118 điểm, đã thế thể dục còn được 50 điểm, tổng cộng là 593 điểm, đứng thứ 7 toàn khóa, chủ yếu là do Lý Hoá Sinh kéo điểm xuống một chút, nếu không, Vệ Ninh chắc chắn sẽ lọt top 3.
Có điều, Vệ Ninh biết, trong khoảng thời gian này trọng tâm học tập của cô không tập trung lên Lý Hoá Sinh, việc này khiến ba thầy cô ba môn này khá sốt ruột, dù sao môn nào Vệ Ninh cũng đều xếp hạng cao, duy độc ba môn này là hơi kém hơn chút.
Giáo viên Hoá học còn chạy tới hỏi cô, có phải là do thầy ấy dạy không tốt, Vệ Ninh nghe không hiểu nên điểm thi mới không cao bằng mấy môn khác hay không.
Vệ Ninh tỏ vẻ, cô có nghe hiểu bài giảng, chỉ là gần đây thầy dạy Hoá không cho ôn tập những kiến thức trọng tâm, cho nên cô mới không học.
Một đường này, Vệ Ninh bị ba thầy cô ba môn Lý Hoá Sinh phá lệ trông coi cô học tập, vì thế hiệu suất cũng theo đó mà tăng vùn vụt.
Cùng lúc đó, trong phòng của giáo viên, các thầy cô thảo luận nhiều nhất là về Vệ Ninh.
“Thầy Tào này, trong kỳ thi trung học có khi Vệ Ninh lại trở thành một con ngựa đen chạy tốt đó.”
“Nếu không có gì xảy ra ngoài ý muốn, danh hiệu giáo viên tiên tiến của năm nay có lẽ sẽ thuộc về thầy Tào rồi.”
Tào Đức Tiên chỉ cười cười, năm đó học tiểu học Vệ Ninh chính là hạng nhất của thôn Sơn Gia đó, mới có ba năm, mọi người suýt chút nữa quên mất sự lợi hại của nữ sinh này rồi.
Buổi tối quay về kí túc xá, năm người Hùng Anh đều đang thảo luận về thành tích, nhìn thấy Vệ Ninh bước vào, mọi người đều biết ý dừng cuộc nói chuyện lại, mọi người đều biết, thành tích Vệ Ninh không được tốt lắm, nếu vẫn nói tiếp, sợ cô không được vui.
Vệ Ninh cũng không để ý, để bài tập lên bàn.
Hùng Anh ngập ngừng một chút, nói: “Vệ Ninh, bài thi Toán nếu có gì không hiểu thì có thể hỏi mình, hiện tại không hiểu được cũng không sao, sau này hiểu được rồi thì kỳ thi trung học sẽ làm được thôi.”
Những người còn lại cũng gia nhập đội ngũ an ủi, Lương Tiểu Hoa nói: “Những cái khác mình không giỏi lắm, nhưng lần này Ngữ Văn mình thi được 98 điểm, nếu cậu không chê, mình có thể giảng cho cậu.”
Ngữ khí của Vệ Ninh chân thành: “Cảm ơn các cậu.”
Mọi người nói xong đều lục đục đi làm bài tập.
Lúc Bành Lệ đi lấy đồ vật có đi ngang qua bàn của Vệ Ninh, cô ấy nhìn thoáng qua liền thấy bài thi của Vệ Ninh đang đặt trên bàn, kinh hô: “Ngữ văn của cậu được tận 115!”
Mọi người sửng sốt, sau khi phản ứng lại mới hiểu ra người mà Bành Lệ nói chính là Vệ Ninh.
Lương Tiểu Hoa đỏ mặt: “Mình còn dám nói là giảng bài cho cậu chứ, ai ngờ thương cảm nửa ngày, cuối cùng lại lòi ra bài thi của cậu tốt như vậy.”
Bành Lệ lại cầm những bài thi môn khác lên xem điểm, mọi người lâm vào trầm mặc, sao nói là thành tích kém cơ mà?