Làm Đại Lão Huyền Học Ở Niên Đại Văn

Chương 13:

Chương Trước Chương Tiếp

Nếu không phải do tuổi của Vệ Ninh còn quá nhỏ, Vương Đại Cường và Tú Mai hận không thể thay con mình nhận cô làm mẹ nuôi.

Hai nhà vốn dĩ đã quen biết, sau khi trò chuyện một hồi, phát hiện bộ dáng này của Vương Khải Quân cũng là do mất hồn, Vương Đại Cường và Tú Mai cảm thấy tâm trạng có chút phức tạp.

Hiện tại bọn họ càng cảm kích sâu đậm với Vệ Ninh hơn, nếu không nhờ Vệ Ninh, khả năng cao con của bọn họ cũng sẽ giống như Đàm Khải Quân, lúc đó cả đời này của thằng bé coi như xong rồi, thứ hai là cảm thấy đồng tình với nhà họ Đàm, hồn phách của con mình bị mất, trong khoảng thời gian ngắn như này thôi mà bọn họ đã quặn hết ruột gan lên rồi, chứ đừng nói là Đàm Khải Quân bị mất hồn hơn hai mươi năm.

Tới gần giữa trưa lúc chuẩn bị ăn cơm, Vương Đại Cường và Tú Mai mới trở về.

Vốn dĩ bà Lưu muốn giữ bọn họ ở lại ăn trưa, nhưng hai người từ chối, Vương Đại Cường đi rồi, bà Lưu lấy thịt mà bọn họ biếu để nấu ăn, Vệ Ninh tất nhiên là được bữa no nê.

Hôm qua vào thời điểm trợ giúp nhà họ Vương, Vệ Ninh vẫn chưa nghĩ tới thù lao gì cả, ai ngờ lại được đáp lễ bằng thịt lợn, cô rơi vào trầm tư, hiện tại không thể nghi ngờ là cô đang thiếu tiền, nếu dựa vào huyền học có thể kiếm tiền thì tốt rồi, nhân tiện cũng có thể rời khỏi nhà họ Đàm.

Hai người bà Lưu cũng không dám quấy rầy, đây có lẽ là bữa cơm yên tĩnh nhất của của cô ở nhà họ Đàm từ trước tới nay.

Cơm nước xong, Vệ Ninh thu lại suy nghĩ, đi phòng bếp chế thuốc tiếp, mãi cho đến khi đồng hồ chỉ mười giờ tối, Vệ Ninh mới ngừng lại, mấy ngày nay ngoại trừ những viên phải đưa cho nhà họ Đàm, Vệ Ninh còn tổng cộng ba mươi bảy viên Cố Hồn đan.



Sáng sớm, bà Lưu chuẩn bị một cái bánh bột ngô rất mỏng, đưa cho Vệ Ninh mang theo ăn trên đường đến trường.

Vệ Ninh cũng không khách khí, cầm bánh xong liền xuất phát, dựa theo ký ức của nguyên chủ, đi đến trường học.

Trường học ở trấn trên, đi bộ từ thôn Tiểu Hồi cần đến hai tiếng, nhưng Vệ Ninh ăn Cường Thể đan, tốc độ nhanh hơn ngày thường rất nhiều, hơn nữa cô còn đi đường tắt, chưa tới một tiếng đã đến trường rồi.

Mới vừa đến cổng trường, Vệ Ninh đã gặp phải một nữ sinh cùng trường.

Còn chưa kịp tìm kiếm người này là ai trong ký ức, đối phương đã mở miệng: “Ha, đồ nhà quê còn dám tới trường học sao?”

Cung con cái của hai người này đều hiện khí đen, chứng tỏ ba mẹ Vệ đang có một đứa con gặp bất trắc.

Lúc trước, Vệ Ninh đã từng thấy Vệ Chiêu Đệ sẽ có một kiếp nạn, hơn nữa còn liên quan đến nước. Nhìn tình hình trước mắt, rất có khả năng là Vệ Chiêu Đệ đã gặp chuyện rồi.

Vệ Ninh tiến lên ngăn ba mẹ Vệ lại: “Chị cả đâu?”

Sắc mặt của ba mẹ Vệ hốt hoảng, ba Vệ trách mắng: “Mày là đứa con gái đã gả chồng, như bát nước đổ đi rồi, còn quan tâm chuyện nhà làm cái gì!”

Vệ Ninh càng thêm chắc chắn Vệ Chiêu Đệ đã xảy ra chuyện, cũng không nói lời vô nghĩa với hai người nữa, chạy nhanh về phía nhà họ Vệ.

Đàm Khải Quân thấy thế, cũng chạy theo sau Vệ Ninh, bà Lưu và Đàm Quý Quốc nhìn nhau, cũng vội vã đi theo, ba mẹ Vệ chỉ đành quay lại, bám theo mấy người bọn họ.



Sau khi Vệ Ninh đến nhà họ Vệ liền trực tiếp đá văng cửa ra, cánh cửa làm bằng ván gỗ mỏng vốn đã không chắc chắn nay bị Vệ Ninh đá mạnh như vậy lập tức đổ rầm xuống mặt đất.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)