Thanh âm thiếu niên càng lạnh hơn: “Thì ra, trong lòng ngươi cũng “oan ức” đến vậy“. Hắn nói từng câu từng chữ, “Diệp gia ta là thế gia đại tộc, con cháu trong tộc được đối xử bình đẳng, để đảm bảo gia tộc hưng thịnh, người nào tư chất cao thì tài nguyên cũng nhiều, người tư chất thấp thì ngược lại. Tư chất của ngươi năm xưa đúng là không thấp, nên tài nguyên đến tay cũng nhiều, sau lại bởi vì tâm ma mà rơi vào bình cảnh, tài nguyên theo đó cũng giảm bớt, đâu có chỗ nào bất công. Mà tộc trưởng trong tộc chúng ta, đều là những người có công lao, lại đức cao vọng trọng. Bằng vào thân phận của họ, vốn có thể điều phối tài nguyên, là đặc quyền đạt được dựa vào cống hiến, bọn họ đem những tài nguyên này cho con cháu tư chất không cao, cũng là chuyện đương nhiên. Ngươi nếu không cam lòng để tài nguyên đi nơi khác, vậy thì càng phải rèn luyện để trừ bỏ tâm ma, đột phá bình cảnh. Nếu như ngươi muốn có càng nhiều tài nguyên, thì nên tận lực báo đáp dòng họ, đợi đến khi công lao đủ lớn, cũng có thể trở thành tộc lão, con cháu đời sau của ngươi, cho dù tư chất có kém, cũng có thể được phân lượng lớn tài nguyên.”
Nói tới đây, ánh mắt thiếu niên gần như đông lại: “Nhưng nếu ngươi không đếm xỉa đến ơn nghĩa sinh thành của dòng họ, phản bội Diệp gia, đó chính là bất hiếu bất nghĩa! Diệp Khiên ta hiện giờ lấy danh nghĩa thiếu tộc trưởng, định tội danh, trục xuất ngươi khỏi Diệp gia!”
Giọng nói của hắn vẫn pha chút trầm khàn, tựa như giấy ráp vuốt nhẹ qua, nhưng lại khí thế lẫm liệt, “Từ nay trở đi, thu hồi họ Diệp của ngươi, Diệp gia không còn người tên gọi Diệp Câu, đợi đến khi ngươi chết, tổ hồn Diệp gia ta, cũng không bảo hộ linh hồn ngươi.”
Đám người Diệp gia nghe vậy, trên mặt lộ ra một tia sảng khoái.
Sắc mặt Diệp Câu, tức khắc trở nên cực kì khó coi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây