Cố Tiếu cắn thìa, hất cằm về phía chỗ ngồi trống trước mặt: “Cô chủ bận đến mức giờ vẫn chưa về đó.”
Lúc này, ở khu phố thương mại, người chủ của chỗ ngồi trống ấy quả thực đang bận tối mắt tối mũi.
Sau khi một mạch cho thuê xong ba căn nhà, Thư Mặc tiễn đám người chơi hào hứng ra về, cuối cùng cũng được thở phào một hơi.
Cô ngả người vào ghế, rút từ chiếc túi giấy bên cạnh ra một hạt dẻ nóng hổi, bóc vỏ và bỏ vào miệng.
Vừa nhai vừa thả lỏng tâm trí.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây