Tạ Quỳnh bật cười vui vẻ: “Thật đáng yêu!”
Thư Mặc cũng không nhịn được cười: “Xem ra chúng rất thích cái mũ mới này.”
“Không sao, vì đã mang quà tới rồi nên tôi xin phép đi trước.” Tạ Quỳnh nói, nháy mắt với Thư Mặc một cách thân thiết: “Tôi còn phải cố gắng kiếm tiền để sớm đưa bà ngoại trở lại đây lần nữa, vì bà sau khi về nhà vẫn luôn nhớ món dưa cải muối ở nhà hàng của các cô, cứ nhắc mãi muốn đến ăn thêm lần nữa cho thỏa lòng.”
“Chuyện này dễ thôi, lần sau đến thì báo trước, tôi sẽ để lại một phần cho bà.” Thư Mặc vui vẻ đáp lại.
Nói xong, cô hơi do dự, nhìn qua những sản phẩm len tinh tế được đặt trên bàn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây