“Không đâu, nhà tôi còn nhiều lắm.” Tạ Quỳnh lắc đầu giải thích: “Bà tôi rất thích làm những công việc thủ công này, đan len, móc sợi, thêu thùa… bà nghiên cứu mọi thứ. Trước đây bà ở nhà không có việc gì làm, suốt ngày làm mấy thứ này, áo len, găng tay, khăn quàng mùa đông của cả nhà và những món đồ chơi nhỏ, đồ trang trí trong nhà đều do bà làm.”
“Trước khi trò chơi tận thế bắt đầu, nhà tôi vừa mới nhận một lô nguyên liệu thủ công, vô tình bấm nhầm nút, người bán gửi đến một đống, số lượng nhiều đến mức có thể mở cửa hàng, không dùng hết, lúc đó mẹ tôi còn đang lo nghĩ làm sao để trả lại hàng, rồi trò chơi bắt đầu.”
“Ban đầu chỉ nghe nói là thiên tai băng giá, chúng tôi nghĩ những sợi len này có thể dùng được nên đều giữ lại, sau mới phát hiện không cần dùng đến, đành cất trong ba lô, cũng không nghĩ đến việc vứt đi —” Tạ Quỳnh sờ mũi: “Vì vậy nhà tôi có lẽ là một trong những nhà có nhiều sợi len nhất trong trò chơi.”
“Cô chủ cứ yên tâm nhận đi. Nghe thấy mọi người thích, bà tôi sẽ rất vui.”
Nghe xong, Thư Mặc yên tâm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây