Người chơi cuối cùng còn lại trong đội, một mục sư, đã vô lực chống cự.
Hình ảnh Nỉ Thú dừng giết chóc và ngồi liếm móng vuốt của mình sau đó vẫn còn in đậm trong trí nhớ của kiếm khách.
Đối với một ma vật bình thường đã ghét người chơi nhưng Nỉ Thú còn tàn nhẫn và bạo ngược hơn, thật khó tin khi thấy nó hiện tại lại có thể ngoan ngoãn như vậy, chỉ có một khả năng duy nhất.
“Cô đã thu phục nó?” Kiếm khách Diêu Vĩnh Huy hỏi với giọng trầm.
“Đúng vậy, tôi là triệu hồi sư,” Thư Mặc nhìn hắn một cái, mỉm cười, “Anh là Diêu đại ca phải không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây