Cô ấy nhìn chằm chằm vào hai Bạch Nhung Nhung trông như bị đập đến choáng váng từ từ trượt xuống, biến mất khỏi mép cửa sổ, vội vàng lao tới mở cửa, nhặt hai con Bạch Nhung Nhung choáng váng lên từ mặt đất, còn tốt bụng phủi bụi cho chúng.
“Không sao chứ?”
Chú ý đến tờ giấy mà bọn chúng đang nắm chặt, trái tim Cố Tiếu bỗng chốc thắt lại.
Đám Bạch Nhung Nhung phục hồi trong lòng bàn tay cô ấy, kêu “chít chít” vài tiếng như đang ra hiệu cho cô ấy mở ra xem.
Cố Tiếu nuốt khan, cố gắng thuyết phục bản thân không được quá kỳ vọng, mới mở tờ giấy gấp lại ra.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây