Nói xong, Thư Mặc quay đầu nhìn Mặc Bạch, muốn mời cậu cùng đi nhưng chàng trai lắc đầu từ chối: “Dịch chuyển tức thời mang hai người tiêu tốn pháp lực quá nhiều, tôi sẽ ở đây chờ.”
“Cậu không sợ lát nữa không tìm được tôi sao?” Thư Mặc không kìm được hỏi.
“Giữa thú triệu hồi và chủ nhân có liên kết tâm linh, tôi sẽ không lạc mất cô! Hơn nữa...” Mặc Bạch dừng lại một chút, từ bỏ nói: “Không sao.”
Thư Mặc cảm thấy khoảng dừng mấy giây đó có chút vi diệu nhưng Mặc Bạch đã lùi lại một bước, bình tĩnh khoanh tay nhìn lên bầu trời đầy Bạch Nhung Nhung.
Đám Bạch Nhung Nhung vừa bị cậu “hù dọa” một tiếng, dường như đều sợ cậu, từng con bay vòng quanh cậu, tạo ra một vùng chân không ít nhất hai mét xung quanh Mặc Bạch.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây