Cuối cùng tìm người thích hợp đưa ý kiến này cho Lão Phu nhân, phải hứa hẹn nếu cô ta gả vào, mọi thứ tốt sẽ đều là của Lão Phu nhân thì lúc đấy Lão Phu nhân mới chịu nhả Hàn Lập Đông ra để cho cô ta gặp mặt.
“Cũng không phải tôi, mà là thím ấy vẫn luôn sốt ruột cho Lập Đông, hôn sự của Anh hai Hàn, vừa vặn nghe được ở kia, nghe được tôi hiếu thuận còn làm việc chăm chỉ, thím rất vừa lòng, liền cho tôi với Anh hai Hàn gặp mặt.” Vẻ mặt Tô Tuyết Nhi ngượng ngùng, ánh mắt có sự né tránh, còn ẩn mang theo sự khiêu khích, Lão Phu nhân chán ghét Tô Niên Niên là có tiếng.
Ai u, lão tử thật là tin cô đen tối.
“Ra là cô đã lọt vào mắt xanh của Lão Phu nhân, muốn gả vào Hàn gia cũng không dễ dàng, đến lúc đó cô liền có thể đảm nhiệm mẹ chồng cô dâu với Lão Phu nhân.” Tô Niên Niên nhếch miệng cười châm biếm, đắc ý cái rắm, có gả vào được hay không còn chưa chắc chắn.
Đó là, Tô Tuyết Nhi từ ngày trọng sinh đã thề rằng, chờ đến khi gả vào Hàn gia, nhất định thu thập Lão Phu nhân thật tốt, khiến bà ta nếm thử tư vị bị mọi người xa lánh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây