“Lão nhị, con đã trở về.” Lão Phu nhân Hàn tuy không thích đứa con thứ hai này, nhưng thích tiền trợ cấp của anh nha, tiền lương một tháng của anh bằng lương của một công việc chính thức trên thành phố.
Những người khác thấy trong tay Hàn Lập Đông cầm theo bọc đồ, cũng vui vẻ theo, mấy cái này đều là đồ tốt.
Hàn Lập Đông nhìn nét mặt không nhịn được cười của mọi người, trong ánh mắt lại toát lên vẻ tham lam, không ai quan tâm anh ở bộ đội có ổn hay không, phảng phất chút gì đó dường như anh chỉ đơn giản về nhà một chuyến, có chút châm biếm.
“Mẹ, lão tam đâu.” Anh cố ý không mở bao đồ ra, nói lảng sang chuyện khác.
“Con cũng đừng nhắc đến nữa, lão tam bị tiểu yêu tinh câu hồn rồi, sống chết ồn ào muốn dọn ra ở riêng, cái tiểu tiện nhân kia cũng muốn mẹ con đang sống sờ sờ bị tức chết.” Lão Phu nhân Hàn cắn răng nói.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây