“Mẹ, con thật sự rất nhớ mẹ.” Tô Niên Niên ôm lấy cánh tay của Triệu Hiểu Mai, thân thiết nói.
Triệu Hiểu Mai rất hưởng thụ cảm giác này, nghe xong câu nói này của con gái, mọi mệt nhọc do đi đường dài đều tiêu.
“Bảo nhi, mẹ cũng rất nhớ con.” Con gái của bà ấy mới bao lớn, giờ thoáng cái đã sắp làm mẹ rồi.
Triệu Hiểu Mai và Tô Niên Niên cùng nhau đi vào nhà, nhìn thấy bộ ghế salon lớn trong phòng, cầu thang nhỏ đi lên tầng, đèn điện sáng sủa, đồ nội thất sang trọng, lóe sáng mắt bà ấy.
“Con gái, căn nhà này đẹp thật đấy.” Cả đời này bà ấy cũng chưa từng thấy căn nhà nào đẹp như thế này.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây