Đúng như dự đoán, còn chưa ra tới cửa, cơn nghiện của Trương Tâm Dịch đã phát tác, cô ta nhất thời cảm thấy như có hàng ngàn hàng vạn con sâu bò lúc nhúc trong người mình, chui vào người cô ta. Cô ta không chịu nổi nữa, đành phải ngoan ngoãn trở lại bên cạnh kẻ ma quỷ kia.
“Cho em, cho em.” Trương Tâm Dịch cố gắng bật người dậy.
“Cầu xin anh đi, quỳ xuống xin anh đi, thế nào.” Chu Văn Vinh lấy ma túy từ trong túi ra, bây giờ anh ta đã không cần phải giấu giếm nữa.
“Em cầu xin anh đấy, em không chịu nổi nữa.” Trương Tâm Dịch vốn không phải là một người kiên định, từ nhỏ đến lớn cô ta không phải trải qua nhiều sóng gió, không thể tàn nhẫn với mình được.
Chu Văn Vinh thích nhất là cảm giác được làm chúa cứu thế này, anh ta hưởng thụ nhìn Trương Tâm Dịch vứt bỏ hết tôn nghiêm quỳ xuống cầu xin mình.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây