Từ lúc Tạ Nhan tới nhà, lão thái thái chưa từng hỏi han cô ấy lấy một câu đi đường có vất vả không, ăn có quen không, mà chỉ lo tiền mình nhận được bị giảm đi.
“Cũng không thể nói là thất vọng, từ trước tới giờ mẹ đều như vậy cả, chẳng phải chúng ta đã sớm quen rồi sao.” Chưa kể từ lúc có Tô Niên Niên, anh cảm thấy đây là món quà ông trời bồi thường cho anh nhiều năm qua, vậy là đủ rồi.
“Anh, chờ anh và bác sỹ quân y Tạ kết hôn, anh sẽ từ từ cảm thấy những việc này càng ngày càng không quan trọng nữa.” Có thể thấy anh trai rất thích bác sỹ quân y Tạ, anh thật lòng hy vọng anh trai cũng hạnh phúc giống mình.
“Ừ.” Hàn Lập Đông gật đầu, cũng trêu ghẹo nói: “Em thích vợ em đến vậy hả.”
“Về chuyện này, em còn phải cám ơn mẹ nữa.” Anh cũng không phủ nhận chuyện mình thích Tô Niên Niên.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây