Nghe Tống Thiên Diệu nhắc đến Kim Nha Lôi, Chử Hiếu Tín lập tức phản ứng:
- Phải gặp hắn mới được, đồ khốn! Suýt nữa bán em gái ngươi đi Cửu Long Thành! Này, hay là đổi sang một tự đầu khác làm việc đi, ngươi không cần vì chuyện thương hội mà ủy khuất bản thân, Hồng Kông có nhiều tự đầu như vậy, đổi sang một cái khác cũng chẳng sao đâu.
- Hiện tại trong toàn Hồng Kông, bang hội có thế lực lớn nhưng lại không có chỗ dựa, chỉ có mỗi Phúc Nghĩa Hưng này thôi. So với những hội đoàn quen làm việc ở bến tàu như Triều Dũng Nghĩa, bọn họ sẽ tâm huyết hơn, hơn nữa gan cũng to hơn, để giữ được miếng cơm này, trong vòng ba năm năm chắc chắn sẽ liều mạng, cho dù tàu của Lợi Khang gặp phải đám Đại Thiên Nhị kia, nói không chừng cũng sẽ cắn răng liều mạng với đối phương, đây mới là lý do ta chọn Phúc Nghĩa Hưng. Những hội đoàn tự đầu Triều được nuôi dưỡng dưới tay những đại thương gia Triều Châu bao nhiêu năm nay, lòng trung thành đủ, nhưng e rằng cái gan dạ liều mạng xông pha đó đã không còn như xưa.
Tống Thiên Diệu nói với Chử Hiếu Tín.
Những tự đầu như Triều Dũng Nghĩa, từ ngày thành lập đã tương đương với tay chân kiêm khuân vác ở bến tàu cho các đại thương gia Triều Châu, trải qua bao nhiêu năm như vậy, độ trung thành không thành vấn đề, như Trần A Thập cho đến các lão đại tự đầu Triều Châu khác, quả thực năm xưa đã dùng mạng để đổi lấy sự tin tưởng của những đại thương gia Triều Châu này.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây