- Tống thư ký, ta... lão Phúc nguyện xuất thêm mười thỏi vàng! Tặng Tống thư ký, để ngài dùng thưởng cho cô nương!
Câu nói này, Kim Nha Lôi gần như cắn nát môi mới nói ra được.
Hắn là tọa quán không sai, hắn là lão đại đứng trên vạn người của Phúc Nghĩa Hưng không sai, nhưng bang hội không phải của một mình hắn, mười bốn thỏi vàng là tất cả những gì hắn có thể đưa ra, nếu nhiều hơn nữa, e rằng sẽ thực sự có người nhảy ra bất mãn với hắn, lúc đó ngay cả vị trí của hắn cũng không ngồi yên được.
Chỉ cần Tống Thiên Diệu có thể đại diện Chử Hiếu Tín đồng ý cho Phúc Nghĩa Hưng vào bến tàu, tiếp quản việc làm ăn của Thương hội Lợi Khang, chiếm một khu vực địa bàn, mười bốn thỏi vàng, bang hội có thể kiếm lại được, nhưng địa bàn là vĩnh viễn, chỉ cần tự đầu của mình không đổ, không cần phải đắc tội với vị nhị thiếu của nhà họ Chử và Tống thư ký này nữa, thì sẽ không bao giờ mất đi.
- Còn Hắc Tâm Hoa bị ta đâm bị thương thì sao? Còn kẻ muốn cướp người phụ nữ của ta thì sao?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây