Phan Quốc Dương từ ghế sofa nhảy thẳng qua, ngồi xuống bên cạnh Lư Vinh Phương, vươn tay lấy trái cây trên bàn trà:
- Chưa ăn sáng, không bảo Bình tẩu nấu ít cháo thịt cua ăn à? Ta đã lâu không được ăn cháo chị Bình nấu rồi.
- Nhà ngươi không có người hầu sao? Bình tẩu đã lớn tuổi rồi, ta và đại ca ta, trừ khi thật sự muốn ăn đồ bà ấy nấu, nếu không chúng ta đã rất ít để bà ấy xuống bếp. Đó là người làm lâu năm đã làm việc trong nhà ta từ khi cha mẹ ta chưa kết hôn, theo hai anh em ta vượt biển đến Hồng Kông, chứng kiến đại ca ta cưới vợ sinh con, đương nhiên phải chăm sóc bà ấy thật tốt, chờ đến khi ta cũng cưới vợ sinh con. Muốn uống cháo thì đi trà lâu chứ?
Lư Vinh Phương ngồi thẳng người, vận động cơ thể:
- Đi thôi, ngươi lái xe đưa ta đến Vịnh Đồng La Cảng Điểu Chủy một vòng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây