- Đôi khi, suy nghĩ quá nhiều một mình sẽ rất mệt mỏi.
Tống Thiên Diệu lắc lư trên con ngựa gỗ nói:
- Bên cạnh ta, ngoài cô ta ra không còn ai khác có thể dùng được, nên không thể thiếu cô ấy bàn bạc giúp ta.
Giang Vịnh Ân cảm thấy lời nói của Tống Thiên Diệu có phần kiêu ngạo, nhưng lại không nghĩ ra được từ nào để phản bác. Quả thật rất khó đoán được trong đầu gã thanh niên luôn mỉm cười này đang nghĩ gì. Hắn giống như một tay cờ bạc không để lộ cảm xúc nhưng lại liên tục đặt cược toàn bộ gia sản, ngồi trước bàn cờ bạc với từng đối thủ một, tiến hành từng ván bài một, cho đến khi chính tay hắn lật bài, không ai có thể nhìn ra bất cứ manh mối nào từ bộ bài của hắn.
Đối với nhà họ Chương là như vậy, với việc kinh doanh tóc giả của hắn cũng vậy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây