Ví dụ đơn giản, nếu Phúc Nghĩa Hưng và Triều Dũng Nghĩa tranh giành bến tàu, một ngày hai bên thương vong cả trăm người, ngày hôm sau, người của Triều Dũng Nghĩa đứng ra tiếp tục đánh chỉ có nhiều hơn chứ không ít đi, dù ngày đầu có bị Phúc Nghĩa Hưng đánh bại cũng vẫn khí thế ngút trời, bởi vì có Triều Phong thương hội chống lưng.
Một thành viên Triều Dũng Nghĩa chết, phí an táng bao nhiêu, phí thuốc men bao nhiêu, phí thương tích dao chém bao nhiêu, người của Triều Phong thương hội đã chuẩn bị sẵn sàng. Còn bên mình thì sao? Chỉ có thể dựa vào số vốn tích lũy bao năm của Phúc Nghĩa Hưng mà chống đỡ. Một bang hội so tài lực với một thương hội hay sao?
Đối phương một ngày chết một nghìn người, Triều Phong thương hội có thể không chớp mắt móc tiền ra bồi thường cho gia quyến người chết, còn bên mình một ngày chết năm trăm người, đã đủ để Kim Nha Lôi tự nhảy xuống biển tự vẫn.
Cho nên muốn vào bến tàu, nhất định phải có thương hội mở lời mới được. Bây giờ, cơ hội này cuối cùng đã đến, Kim Nha Lôi chỉ cảm thấy trời không phụ lòng người, để hắn nhặt được một tên sái lão Triều Châu như Nhan Hùng đặt dưới trướng mình.
- Tốt, tốt, ta sẽ sắp xếp ngay, không thể để Tống thư ký mời. A Nhạc, đi đặt cả tòa nhà Thái Bạch Hải Sản Phường, tối nay tất cả chi phí tính vào đầu ta.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây