Thực ra trong lòng Tống Thiên Diệu lại thấy Đường Văn Báo vòng vo xa xôi như vậy là không cần thiết. Đã đến ăn bữa cơm của Đường Văn Báo thì đã thể hiện thái độ rồi, Chử Hiếu Tín cũng đi theo, sau hai ly rượu thì nên đi thẳng vào vấn đề chính.
Đặt tiệc ở tửu lâu Triều Châu, lại luôn miệng nói đồng hương, thực sự không cần phải vòng vo xa xôi như vậy nữa. Không trách được quy mô kinh doanh của nhà Đường Văn Báo không lớn lắm, từ bàn rượu đã có thể thấy tính cách của Đường Văn Báo thận trọng có thừa, quyết đoán không đủ.
Cho đến khi hai chai rượu mười năm tuổi đã cạn đáy, Đường Văn Báo vẫn còn đang trò chuyện với Chử Hiếu Tín về việc Thương hội Triều Châu chuẩn bị múa sư tử diễu phố trong dịp Tết năm nay. Ngược lại, Đường Cảnh Nguyên đã không thể ngồi yên, trong lúc phụ thân hắn đang nói chuyện với Chử Hiếu Tín, hắn chủ động nói với Tống Thiên Diệu bằng giọng có phần ngượng ngùng:
- Thiên Diệu, trước đây Kỳ ca hẳn đã gặp ngươi, ngươi cũng biết chuyện của chúng ta. Không giấu gì ngươi, ta không bằng Tín thiếu, việc làm ăn trong nhà càng không thể so với nhà họ Chử. Vì vậy khi thấy có cơ hội kiếm tiền từ việc buôn bán tóc giả, có thể kiếm được chút đỉnh, nên đã động lòng...
- Billy quả thật đã gặp ta, cũng đã nói về việc Nguyên thiếu và hắn muốn cùng làm ăn tóc giả. Ta đã bày tỏ thái độ, máy móc cũng đã giúp hắn liên hệ với công ty Mỹ đặt hàng, sau Tết khoảng hai ba tháng nữa chắc sẽ đến Hồng Kông. Việc kinh doanh tóc giả không phải chỉ của một mình ta, Nguyên ca và Báo thúc muốn làm, chúng ta lại là đồng hương, ta đương nhiên có thể giúp thì sẽ giúp.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây