Lâu Phượng Vân uyển chuyển bước đến sau lưng Tống Thiên Diệu, bàn tay ngọc nhẹ nhàng xoa bóp trán cho hắn:
- Chiều hôm qua sư gia Huy đến giao rau, đi theo xe chở hàng muốn gặp ngươi, có vẻ như có việc gì đó, thấy ngươi không có mặt nên lại vội vã bỏ đi. Tiểu thư Uyển Thanh vừa mới rời đi trước khi ngươi về, ngồi với ta một lúc thấy ngươi chưa về nên cũng về trước, có vẻ như gần đây ngươi không có thời gian gặp cô ta, ta thấy cô ta rất nhớ ngươi, hơn nữa cô ta nói sư gia Huy mới đến gặp cô ta hôm qua, muốn hợp tác làm ăn với cha cô ta.
- Ừm, tính cách cô ấy bề ngoài lạnh lùng nhưng bên trong nóng nảy, không thích hợp tự mình làm việc, bề ngoài...
Tống Thiên Diệu nhắm mắt nghĩ về Mạnh Uyển Thanh, cảm thấy không nên nói về khuyết điểm của Uyển Thanh trước mặt phụ nữ khác, dù đó không hẳn là khuyết điểm.
Mạnh Uyển Thanh rất tốt, là người phù hợp để nuôi bên cạnh làm hồng nhan tri kỷ, không phải như Lâu Phượng Vân, một người từng làm bà chủ sòng bạc, đã từng đối phó với đủ loại người trong xã hội, một phụ nữ khôn ngoan và sắc sảo. Dù Uyển Thanh đã từng bán giọng hát ở lầu xanh, cô ấy cũng không biết cách mài giũa những góc cạnh, nhiều nhất chỉ biết dùng sự lạnh lùng để bao bọc bản thân.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây