Phấn tỷ bận rộn quản lý việc buôn bán của cửa hàng tạp hóa, không phát hiện ra vấn đề này, Cửu Văn Long đang dưỡng thương lại tình cờ biết được chuyện này từ miệng Tú Nhi, luôn ghi nhớ trong lòng. Vừa khỏi chân, hắn đã đặc biệt đến cửa hàng nhạc cụ hỏi, một cây sáo dọc bằng đồng rẻ nhất cũng phải hơn bốn trăm đô Hồng Kông, Ngô Tú Nhi lại chưa bao giờ mở miệng với mẹ mình, nên hắn mới xin Sư gia Huy ứng trước năm trăm đồng tiền công, chuẩn bị nhân dịp nghỉ Tết đi mua một cây sáo dọc để dỗ con bé có một kỳ nghỉ Tết vui vẻ.
Đến cửa hàng nhạc cụ ở cuối Đường Cửu Long, Cửu Văn Long thậm chí không dám hỏi giá sáo dọc bằng bạc hoặc mạ vàng, còn đàn piano thì càng không dám nhìn, dứt khoát móc tiền mua cây sáo dọc bằng đồng rẻ nhất. Trả tiền xong vừa bước ra khỏi cửa hàng nhạc cụ, liền thấy hai chiếc xe kéo vội vã chạy qua trước mặt mình.
- Tống sư... Văn tỷ...
Cửu Văn Long chưa kịp mở miệng chào hỏi người trên xe, hai chiếc xe kéo đã lướt qua, phu xe như chạy hết sức về phía trước, người đi đường bên cạnh đều bị tốc độ của hai chiếc xe kéo dọa đến phải né sang bên cạnh hai bước, miệng chửi một câu vội đi đầu thai à?
Cửu Văn Long cảm thấy có điều gì đó không ổn. Trước khi bị thương, hắn thường xuyên giao rau cho trường nghĩa học Long Tân và viện dưỡng lão, hầu như ngày nào cũng thấy Tống Thành Khê và Tề Vĩ Văn. Hai người này đều không có vẻ gì là nóng nảy, đặc biệt là Tống Thành Khê. Cửu Văn Long quá hiểu vị lão phu tử này, ông ta chịu bỏ tiền đi xe kéo sao? Có một đồng trong túi cũng chỉ mua chút rượu thịt cho những người già cô đơn ở viện dưỡng lão mà thôi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây